Nguyên Đỗ

Người Thơ, Thơ


Vâng, Thơ là một phần của cuộc sống
Giúp hồn người bay bổng giữa không gian
Vươn ý lên mơ ước đến thiên đàng
Đem tâm sức thực hành chân thiện mỹ
 
Mặc cuộc sống trong vòng xoay thái bĩ (1)
Vẫn trung thành gắn bó sống vì thơ
Như thơ là tâm thể của đời mơ
Là hơi thở  quyết định bờ sinh tử
 
Nhìn cuộc sống cảm rung muôn thi tứ
Khúc đàn lòng rung nhịp nhả lời thơ
Tự phát sinh tâm trí cũng không ngờ
Những thóang hiện mập mờ như sương khói
 
Phát ngôn viên của đời vang tiếng nói
Thay cho người hấp hối giữa trần gian
Thay người không tiếng nói bước đường trần
Tim người thơ nối liền cùng nhân thế
 
Vâng linh cảm giữa  hí trường dâu bể
Hồn lâng lâng cuộc thế biết thực mơ
Bước chân đi hồn xao xuyến thẫn thờ
Cả vũ trụ thu vào trong đôi mắt
 
Ba thế giới hiện vào trong u mặc
Kiếp lai sinh bốn mùa đổi đông xuân
Đời con người cùng khúc nhạc vui buồn
Nhập vào trí bật lời thơ thương nhớ
 
Đông tuyết rơi, mùa xuân hoa tươi nở
Qua phân ly, lại đến những tao phùng
Đời người thơ trong diễm ảo mông lung
Bốn mùa đến bốn mùa qua tưởng niệm
 
Vẫn một chí cả đời luôn tìm kiếm
Nàng Thơ yêu ý nghĩa của cuộc đời
Cánh buồm thơ lộng gió giữa biển khơi
Thơ chuyển ý giữa truyền thông muôn cách
 
Thân lữ khách bước trên đường ì ạch
Leo dốc đời thành quách giữa  nhân gian
Biết bao giờ mới rũ sạch bụi trần
Để thanh thóat bước ra vùng ảo vọng
 
Qua năm tháng những cảm rung lắng đọng
Lại khơi lên giữa thế giới thực hư
Vẽ bật lên bằng phương tiện ngôn từ
Cả hạnh phúc  khổ đau cùng một cõi
 
Vì buồn vui vốn cùng chung một lối
Người thơ tìm kết nối  mốc thời gian
Đóa hoa xinh sáng sớm nở chiều tàn
Nét phác họa ngôn từ thành tín điệp
 
Vâng, người thơ những hậu sinh nối tiếp
Đời thi ca chung nhịp mọi sinh linh
Vang khúc ca dù oán khổ , diễm tình
Cho nhân thế một mái hiên tạm trú
 
Những người thơ lớn nhỏ trong hòan vũ
Chung một nhà trong vũ trụ bao la
Cất lời thơ đầy mỹ cảm giao hòa
Dẫu vô thức xuất phát từ hiện hữu
 
Mỗi cố gắng là mỗi lần thành tựu
Của người thơ tìm kiếm một tình yêu
Trong nhân sinh như cụ Nguyễn tạo Kiều
Để con chữ, hồn thơ soi sáng rõ
 

Được bạn: HB 07.01.2009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Người Thơ, Thơ"